HARDI
  • vi Tiếng Việt
  • en English
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Tin tức
  • Đào tạo
  • Đọc Mỗi Ngày
  • Tài nguyên
  • Liên hệ
No Result
View All Result
SUBSCRIBE
HARDI
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Tin tức
  • Đào tạo
  • Đọc Mỗi Ngày
  • Tài nguyên
  • Liên hệ
No Result
View All Result
HARDI
No Result
View All Result
Home Tin tức

Hết dịch chúng ta sẽ lại về và mang theo những nghĩa tình

Admin by Admin
in Tin tức
0
Hết dịch chúng ta sẽ lại về và mang theo những nghĩa tình
74
SHARES
1.2k
VIEWS
Chia sẻ FacebookChia sẻ Twitter

Thỉnh thoảng quá mệt, tôi xin phép khoa về sớm chút. Lúc đó chưa có xe đưa rước, tôi đi bộ đường tắt về khách sạn.

Đường về đầu tiên đi qua một nghĩa địa nhỏ, cây cối xanh tươi. Cả ngày quay cuồng với đủ tiếng máy thở kêu inh ỏi, xung quanh toàn những cảnh tượng đau lòng, những lúc thoáng dừng tay nhìn qua cửa số thấy bầu trời xanh ngắt mong một chút bình yên. Cho nên lúc đi qua cái nghĩa trang ấy đối với tôi nó như là “cảnh bồng lai”.

Tôi ngồi nghỉ chân uống nước, ngắm những bông hoa dại màu tím nhỏ xíu mà thấy cuộc này sao đáng quý thế.

Rồi lại đi tiếp qua một cái ngõ nhỏ. Người dân đứng lô nhô dọc ngõ kêu khẽ: Bác sĩ, bác sĩ. Ở đây người dân phát âm chuẩn hơn ngoài Bắc, phân biệt rõ s và x, chữ bác sĩ với chữ sĩ nhấn mạnh và hơi kéo dài chút, giọng Nam rất đáng yêu.

Tôi kêu to: tôi khử trùng toàn thân rồi nhé, bà con yên tâm. Mấy người dân mỉm cười: Dạ. Tôi vẫy chào mọi người rồi đi tiếp ra đường lớn nghe loáng thoáng phía sau mấy bà bàn tán: Bác sĩ như người Hàn Quốc ấy nhỉ. Hì, với mấy bà mê phim Hàn thì ví ai với người Hàn quốc là một lời khen ngợi cao rồi đấy.

Đường phố vắng tanh, chiều dần buông xuống. Một đám trẻ em đang đánh cầu lông dưới lòng đường thấy tôi đi qua thì dừng tay nhìn với nụ cười rụt dè. Mấy cô bé cùng một chú chó đang đứng trên vỉa hè xem đánh cầu lông, thấy tôi cùng kêu lên: bác sĩ, bác sĩ.

Chú chó nhìn tôi sủa dồn dập. Cô bé đứng cạnh đánh vào đầu nó mà nó vẫn không chịu im. Rất nhanh và dứt khoát cô bé bóp cổ chú chó. Tiếng sủa im bặt ngay. Tôi phì cười rảo bước nhanh đi qua để cho cô bé thả chú chó ra.

Đi qua một đoạn tôi ngoái cổ nhìn lại thấy đôi bạn đã làm lành với nhau, chú chó ngước nhìn cô bé, đuôi quẫy tít mù, kiểu như muốn nói: Em giỡn bác sĩ có chút xíu à, Hai làm gì dữ vậy Hai.

Bác sĩ, bác sĩ, tiếng kêu trân trọng mà tôi nghe thấy ở mọi nơi.

Chiều qua, khi sang khu A 52, khu vực bệnh nhân hồi phục đang chuẩn bị xuất viện, thăm bệnh nhân cũ, tôi nghe thấy tiếng kêu: bác sĩ, bác sĩ, không nhận ra em à.

Tôi quay lại, à, chị Phương, bệnh nhân giường số 16 cũ buồng tôi phụ trách. Tôi nhớ khoảng tuần trước chị nằm bẹp thở oxi dòng cao người bê bết nhễ nhại mồi hôi, buồn bã lo âu, luôn nói nhát gừng: Đói bụng, khát, uống nước. Đến độ tôi tưởng chị là người nước ngoài. Ở đây có nhiều người nước ngoài  nằm viện, cũng biết một chút tiếng Việt.

Tôi phải dỗ dành chị ăn uống để lấy sức. Thế mà hôm nay chị đã hồi phục, chuẩn bị xuất viện. Chị gọn gàng, mặt hồng hào tươi tỉnh, chị nói liền một hơi: Ơn bác sĩ quá à, không có bác sĩ bữa trước tôi chết rồi.

Tôi biết, rồi đây những người may mắn thoát qua đại dịch, trong ký ức của họ sẽ là những bóng áo xanh, áo trắng không rõ mặt người, những giọng nói Bắc Trung Nam, ân cần bên họ lúc khó khăn nhất.

Hết dịch thì chúng tôi sẽ lại về nhà, mang theo một chút tình. Đó là tình đồng bào.

Nguồn: Suckhodoisong.vn

Bạn cũng có thể thích

Hưởng ứng Ngày An toàn người bệnh Thế giới năm 2024 với thông điệp “CHẨN ĐOÁN CHÍNH XÁC-ĐIỀU TRỊ AN TOÀN”

Bộ Y tế thông tin về vaccine COVID-19 của AstraZeneca

Sự cống hiến – năng lực và lòng nhân ái của người điều dưỡng

Thỉnh thoảng quá mệt, tôi xin phép khoa về sớm chút. Lúc đó chưa có xe đưa rước, tôi đi bộ đường tắt về khách sạn.

Đường về đầu tiên đi qua một nghĩa địa nhỏ, cây cối xanh tươi. Cả ngày quay cuồng với đủ tiếng máy thở kêu inh ỏi, xung quanh toàn những cảnh tượng đau lòng, những lúc thoáng dừng tay nhìn qua cửa số thấy bầu trời xanh ngắt mong một chút bình yên. Cho nên lúc đi qua cái nghĩa trang ấy đối với tôi nó như là “cảnh bồng lai”.

Tôi ngồi nghỉ chân uống nước, ngắm những bông hoa dại màu tím nhỏ xíu mà thấy cuộc này sao đáng quý thế.

Rồi lại đi tiếp qua một cái ngõ nhỏ. Người dân đứng lô nhô dọc ngõ kêu khẽ: Bác sĩ, bác sĩ. Ở đây người dân phát âm chuẩn hơn ngoài Bắc, phân biệt rõ s và x, chữ bác sĩ với chữ sĩ nhấn mạnh và hơi kéo dài chút, giọng Nam rất đáng yêu.

Tôi kêu to: tôi khử trùng toàn thân rồi nhé, bà con yên tâm. Mấy người dân mỉm cười: Dạ. Tôi vẫy chào mọi người rồi đi tiếp ra đường lớn nghe loáng thoáng phía sau mấy bà bàn tán: Bác sĩ như người Hàn Quốc ấy nhỉ. Hì, với mấy bà mê phim Hàn thì ví ai với người Hàn quốc là một lời khen ngợi cao rồi đấy.

Đường phố vắng tanh, chiều dần buông xuống. Một đám trẻ em đang đánh cầu lông dưới lòng đường thấy tôi đi qua thì dừng tay nhìn với nụ cười rụt dè. Mấy cô bé cùng một chú chó đang đứng trên vỉa hè xem đánh cầu lông, thấy tôi cùng kêu lên: bác sĩ, bác sĩ.

Chú chó nhìn tôi sủa dồn dập. Cô bé đứng cạnh đánh vào đầu nó mà nó vẫn không chịu im. Rất nhanh và dứt khoát cô bé bóp cổ chú chó. Tiếng sủa im bặt ngay. Tôi phì cười rảo bước nhanh đi qua để cho cô bé thả chú chó ra.

Đi qua một đoạn tôi ngoái cổ nhìn lại thấy đôi bạn đã làm lành với nhau, chú chó ngước nhìn cô bé, đuôi quẫy tít mù, kiểu như muốn nói: Em giỡn bác sĩ có chút xíu à, Hai làm gì dữ vậy Hai.

Bác sĩ, bác sĩ, tiếng kêu trân trọng mà tôi nghe thấy ở mọi nơi.

Chiều qua, khi sang khu A 52, khu vực bệnh nhân hồi phục đang chuẩn bị xuất viện, thăm bệnh nhân cũ, tôi nghe thấy tiếng kêu: bác sĩ, bác sĩ, không nhận ra em à.

Tôi quay lại, à, chị Phương, bệnh nhân giường số 16 cũ buồng tôi phụ trách. Tôi nhớ khoảng tuần trước chị nằm bẹp thở oxi dòng cao người bê bết nhễ nhại mồi hôi, buồn bã lo âu, luôn nói nhát gừng: Đói bụng, khát, uống nước. Đến độ tôi tưởng chị là người nước ngoài. Ở đây có nhiều người nước ngoài  nằm viện, cũng biết một chút tiếng Việt.

Tôi phải dỗ dành chị ăn uống để lấy sức. Thế mà hôm nay chị đã hồi phục, chuẩn bị xuất viện. Chị gọn gàng, mặt hồng hào tươi tỉnh, chị nói liền một hơi: Ơn bác sĩ quá à, không có bác sĩ bữa trước tôi chết rồi.

Tôi biết, rồi đây những người may mắn thoát qua đại dịch, trong ký ức của họ sẽ là những bóng áo xanh, áo trắng không rõ mặt người, những giọng nói Bắc Trung Nam, ân cần bên họ lúc khó khăn nhất.

Hết dịch thì chúng tôi sẽ lại về nhà, mang theo một chút tình. Đó là tình đồng bào.

Nguồn: Suckhodoisong.vn

Share30Tweet19
Admin

Admin

Có thể bạn quan tâm

Hưởng ứng Ngày An toàn người bệnh Thế giới năm 2024 với thông điệp “CHẨN ĐOÁN CHÍNH XÁC-ĐIỀU TRỊ AN TOÀN”

by Admin
0
Hưởng ứng Ngày An toàn người bệnh Thế giới năm 2024 với thông điệp “CHẨN ĐOÁN CHÍNH XÁC-ĐIỀU TRỊ AN TOÀN”

Ngày An Toàn người bệnh Thế giới là một trong những Ngày sức khỏe cộng đồng quan trọng do Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đề xuất,...

Read more

Bộ Y tế thông tin về vaccine COVID-19 của AstraZeneca

by Tran Thanh Long
0

Bộ Y tế thông tin về vaccine COVID-19 của AstraZeneca có thể gây máu đông (Chinhphu.vn) – Trước thông tin AstraZeneca lần đầu tiên thừa nhận vaccine COVID-19...

Read more

Sự cống hiến – năng lực và lòng nhân ái của người điều dưỡng

by Tran Thanh Long
0
Sự cống hiến – năng lực và lòng nhân ái của người điều dưỡng

💐💐💐Hôm nay, trong những ngày đầu tháng 5 - tháng tôn vinh vai trò người điều dưỡng, hộ sinh, tôi xin giới thiệu giải thưởng❤️ DAISY Honoree❤️ dành...

Read more

Top 10 chuyên ngành bác sĩ có tỷ lệ trầm cảm cao nhất tại Hoa Kỳ

by Tran Thanh Long
0
Top 10 chuyên ngành bác sĩ có tỷ lệ trầm cảm cao nhất tại Hoa Kỳ

Top 10 chuyên ngành bác sĩ có tỷ lệ trầm cảm cao nhất tại Hoa Kỳ By Sara Berg, MS, News Editor AMA RECOVERY PLAN FOR PHYSICIAN Giờ...

Read more

Giải thưởng DAISY dành trái tim Điều dưỡng nhân hậu

by Tran Thanh Long
0
Giải thưởng DAISY dành trái tim Điều dưỡng nhân hậu

Món quà dành cho tháng 5 "tháng nhận thức về sức khỏe tinh thần" và trái tim nhân hậu. Tôi muốn giới thiệu về giải thưởng DAISY Honoree...

Read more
Next Post
Sáng 15/9, hơn 100 “chiến sĩ” áo trắng Việt Đức vào TP HCM “đảo quân” cho Trung tâm hồi sức tích cực COVID-19

Sáng 15/9, hơn 100 "chiến sĩ" áo trắng Việt Đức vào TP HCM "đảo quân" cho Trung tâm hồi sức tích cực COVID-19

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Tin liên quan

Sài Gòn – ‘cơn bão’ COVID-19 đã qua, nhưng nhiều người chưa ngơi nghỉ

Sài Gòn – ‘cơn bão’ COVID-19 đã qua, nhưng nhiều người chưa ngơi nghỉ

Hà Nội sẽ tổ chức tiêm vaccine COVID-19 cả buổi tối, test nhanh trước tiêm

Hà Nội sẽ tổ chức tiêm vaccine COVID-19 cả buổi tối, test nhanh trước tiêm

[Infographic] – Những điều cần biết về bệnh đậu mùa khỉ

[Infographic] – Những điều cần biết về bệnh đậu mùa khỉ

Chuyên mục

  • Đọc Mỗi Ngày
  • Hoạt động
  • Tài nguyên
  • Tin tức
HARDI

Chuyên mục

  • Đọc Mỗi Ngày
  • Hoạt động
  • Tài nguyên
  • Tin tức

Chính sách

  • Chính sách bảo mật

© 2022 Hardi.vn - Viện Đánh giá Chất lượng và Phát triển nguồn nhân lực Y tế.

  • vi Tiếng Việt
  • en English
  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Tin tức
  • Đào tạo
  • Đọc Mỗi Ngày
  • Tài nguyên
  • Liên hệ

© 2022 Hardi.vn - Viện Đánh giá Chất lượng và Phát triển nguồn nhân lực Y tế.

Are you sure want to unlock this post?
Unlock left : 0
Are you sure want to cancel subscription?